Sáng ra nhận được tin nhắn của thầy, một người vừa là thầy dạy học, vừa là “mentor”, vừa là anh, nội dung rằng thầy khuyên tôi và Huy thử sức tiếp Young Marketer mùa 3, vì thầy mong muốn chúng tôi cố gắng đạt kết quả cao để có một cơ hội rộng mở hơn trong môi trường Marketing.
Tôi mỉm cười khi đọc tin nhắn của thầy, gọi điện cho Huy, để rồi hai đứa tần ngần mãi một hồi lâu trong điện thoại…
……………..
Nói đến Marketing, nếu có thể kể, có lẽ phải kể liền tù tì 7 ngày 7 đêm cũng không hết chuyện. Tôi đến với Marketing một cách tình cờ và vô thức, khi cố gắng để nhiều người biết đến và mua bông hồng mình bán, hay rồi tự làm hộp bút bán cho lớp khi thấy chúng bạn chật vật trong việc tìm mua hộp bút vừa ý, hay rồi bày “chiêu trò” để bán được nhà cho ba cho đúng người với giá cao,..
Nhưng có lẽ mọi thứ đến với tôi rõ ràng nhất khi vào FTU và được thầy dạy về Marketing, tôi nhớ như in cái cảm giác lâng lâng pha chút tự hào của bản thân khi thầy nói về 4Ps trong Marketing, bèn quay qua nói me mé với Huy bên cạnh rằng hóa ra xưa giờ mình cũng từng làm 4Ps rồi đó chớ, chỉ là mọi thứ chưa được kết nối với nhau một cách bài bản. Thế rồi ngay lúc đó, tôi mặc định tự cho rằng thứ mình có thể làm và làm giỏi nhất là Marketing, không phải hàng tồn kho, không phải nhân lực, không phải tài chính…
Ngày đó chúng tôi 19, son trẻ và khờ dại, đôi khi vồn vã, đôi khi cao ngạo, tự nhủ chắc là mình sẽ làm được gì đó cho đời lớn lao dữ lắm.
[.]Ngựa chỏng vó! Chúng tôi đăng ký dự thi Bản lĩnh Marketer 2013, cùng với Gia Hoàng, và may mắn sao chúng tôi được vào top 60.
Rồi top 20.
À không, là top 21.
Rồi hết!
Chúng tôi mang dư vị tiếc nuối đăng ký thi tiếp UFLL của Unilever, rớt ngay từ vòng loại. Rồi tự nhủ chắc mình kém may mắn, đăng ký thi Young Marketer mùa 2, không lọt vô nổi top 20!
Thi tiếp ý tưởng Marketing, chỉ vào top 30, thi tiếp 48h Marketing, rớt từ vòng 2, qua được vòng 1!
[.]Ngồi lại với nhau, tôi và Huy biết rõ kiến thức của mình còn quá ít, và thế giới Marketing là quá rộng lớn, chúng tôi biết mình chưa đủ trải nghiệm, chúng tôi cũng biết rõ những sáng tạo vặt vãnh của chúng tôi trong các bài tập nhóm không là gì so với sức sáng tạo mà một Marketer đúng nghĩa cần có, chúng tôi chỉ có danh hiệu cao nhất là top 20 và chưa một lần vào vòng chung kết nhưng tâm trí vẫn chưa thoát ra khỏi suy nghĩ chắc do mình thiếu may mắn.
Chúng tôi cần gì đó nhiều hơn là may mắn, đó là sự nỗ lực, nỗ lực và cố gắng không mệt mỏi, với tâm trí không nằm ở cột mốc vinh quang tàng tàng.
Kết thúc Young Marketer mùa 2, là lúc chúng tôi kết thúc học kỳ, tôi cũng ít gặp Huy sau đó. Chúng tôi đi làm. Một đứa viết báo và PR, một đứa Digital, có-vẻ-liên-quan-đến-Marketing. Chúng tôi không nhắc lại cũng như không rủ nhau thi thố một cuộc thi nào nữa kể từ đó.
…………….
“Tuổi trẻ như một cơn mưa rào, dù có bị cảm lạnh vì tắm mưa, thì vẫn muốn được ướt thêm một lần nữa” Cho đến hôm nay, nhận được tin nhắn của thầy, người truyền kiến thức và cũng là cố vấn, bỗng tôi thấy mình như muốn “tắm” lại cơn mưa rào ngày nào, dù dư vị đắng nhiều hơn vị ngọt.
Tôi và Huy bỗng lơ thơ và khựng lại một lâu trong điện thoại, giọng ngái ngủ, tôi nghe rõ nắng sớm mơn man trên da thịt mình, sáng thứ 6 bỗng dưng bềnh bồng.
Chúng tôi sợ rớt! Nói hụych ra là như vậy. Vì có lẽ chúng tôi không đủ chai lỳ để đối diện với thất bại thêm lần nào nữa, hay bởi chúng tôi không dám đối diện với chính mình, sợ rằng 1 lần nữa thất bại, thì đồng nghĩa chúng tôi kém cỏi. Sáng thứ 6, lúc bềnh bồng, lúc hỗn mang, lúc thênh thang vậy đó.
………………
Nhưng rồi chúng tôi quyết định nhắn lại cho thầy của chúng tôi rằng, chúng tôi cảm ơn thầy và chúng tôi sẽ cố gắng. Có thể chúng tôi sẽ rớt tiếp (khả năng nào cao lắm chứ), nhưng ít nhất một lần chúng tôi đối diện với chính bản thân mình, với chính điểm yếu của mình, để cơn mưa ngày nào “cà bằng” chúng tôi thêm một lần nữa.
Cứ để chúng tôi được nhiệt huyết, cứ để chúng tôi dại khờ!
Nghĩ cũng lạ, Marketing là chất gây nghiện, dính vào rồi khó cạn vơi cảm xúc lắm.