4 SAO MÀ CHÁN VẬY À.
Tôi có dịp trải nghiệm hai khách sạn ở cùng khu vực trung tâm thành phố Nha Trang. Một khách sạn được quảng cáo ngắn gọn là tiêu chuẩn 4 sao với đầy đủ tiện nghi hồ bơi, phòng gym, buffet sáng. Một khách sạn không ghi hạng sao và chỉ gạch đầu dòng những tiện ích khách hàng được hưởng:
– Miễn phí nước trái cây khi check-in
– Ăn sáng tự chọn 3 món nước
– Giảm 30% khi dùng nước tại quán cafe của khách sạn
Vậy mà khách sạn 4 sao lại làm chúng tôi một phen thất vọng. Đến nơi check in mất hơn 15p mặt dù chỉ có chúng tôi đang làm thủ tục, 2 bạn tiếp tân gọi lên gọi xuống các phòng do thẻ phòng không có ở sảnh; vừa đặt lưng xuống nệm thì phát hiện ra có một … cọng tóc, hành lang không trải thảm nên khách mới đến kéo vali lộc cộc lộc cộc trên sàn,.. Thế là suốt chuyến đi, mọi người cứ phàn nàn: “4 sao mà chán thế à” hoặc “4 sao này là 4 sao mua rồi”
Ở một câu chuyện khác, cái khách sạn không ghi số sao khi đến nơi thật tế là có 3 ngôi sao được khắc trên bảng hiệu. Vừa vào chúng tôi được mang cho ly nước ép dưa hấu, cô bạn bèn thốt lên: “ơ, nước ép tươi cơ à”; anh bảo vệ đi cùng và xách vali của chúng tôi lên phòng; ngày về đúng 6h sáng điện thoại phòng reo, hoá ra bạn tiếp tân gọi điện nhắc chuyến bay của chúng tôi trong 3 tiếng nữa, và chúng tôi cần chuẩn bị check out cho kịp chuyến bus ra sân bay,.. Cả đám cứ thế mà cười tủm tỉm suốt chuyến đi, cảm thấy mình đã có một sự lựa chọn đúng đắn.
15 phút hay 1 cọng tóc nhỏ hay tiếng vali lộc cộc không phải là vấn đề quá lớn nếu nó xảy ra ở khách sạn thứ 2, vấn đề là nó lại xuất hiện ở khách sạn nơi mà trong đầu khách hàng đã mặc định nơi đó dịch vụ chuyên nghiệp, là tiêu chuẩn quốc tế, là sự nhanh chóng sạch sẽ im lặng mặc định phải có.
Đôi khi khác biệt đơn giản là đến từ việc quản lý sự kỳ vọng.
Đôi khi bí mật của hạnh phúc cũng đơn giản là việc hạ thấp bớt kỳ vọng (hehe)