Mỗi lần về Đà Lạt tôi lại lật giở vài trang sách bất kỳ để đọc, và cứ mỗi lần như thế lại học được nhiều điều.
Đường xưa mây trắng như một người bạn tâm hồn, chứa đựng nhưng câu trả lời thuộc về tinh thần mà tôi khó có thể tìm được ở đâu khác.
Hạnh phúc là gì? An lạc là gì? Giá trị tôi mang đến cho mọi người là gì? Câu trả lời đã được hé mở trong từng trang sách.
Từ bé tôi đã mặc định ghi vào sổ liên lạc mục tôn giáo của mình là “Phật giáo”. Tôi ghi và cũng không bao giờ thắc mắc đó là gì. Khi lớn lên bỗng dưng tôi muốn tìm hiểu ý nghĩa của từ Phật Giáo ấy, mà may mắn tôi tìm thấy Đường Xưa Mây Trắng. Cụ Thích Nhất Hạnh quả là tài ba khi viết nên cuốn này. Con xin cảm ơn thầy.