Từ bên trong, tôi luôn thấy mình đủ đầy. Cái cảm giác cảm thấy “đủ” dù bản thân không quá xuất sắc, cũng không phải quá giàu có, cũng không phải quá nhiều vật chất như định nghĩa thông thường.
Do đó tôi luôn đi tìm câu trả lời cho câu hỏi của chính bản thân:
- Tại sao mình luôn thấy hạnh phúc, dù bản thân không hoàn hảo & không phải mọi chuyện luôn như ý muốn?
- Làm sao để lan toả cảm giác an yên từ bên trong đến những người mình yêu quý, để họ cũng luôn được hạnh phúc?
Và tôi tình cờ tìm được câu trả lời qua một câu trong cuốn sách Wabi Sabi, đơn giản một câu như thế này:
“Sự đủ đầy không có nghĩa là hoàn hảo. Nó nghĩa là không có phần nào bị gạt ra ngoài”
Ting! Đây chính xác là những gì còn mơ hồ trong tôi được gọi tên và diễn đạt ra!
Nhìn lại cuộc đời mình, một trong những điều may mắn nhất tôi có được, đó là sự chấp nhận & nhìn nhận bởi những người bên cạnh: ba mẹ, chồng, đồng nghiệp, bạn bè. Chấp nhận & nhìn nhận được thể hiện qua:
- Mẹ từ bé chưa bao giờ ép tôi phải giống người khác, cực kỳ hiểu và đồng cảm với những khác biệt của con người tôi. Mẹ không bắt tôi phải dịu dàng nữ tính như các bạn khác, mẹ không la khi tôi luôn muốn nói ra suy nghĩ của mình, mẹ luôn bảo vệ tôi nếu có ai hiểu rằng tôi hoang dại hay ngông cuồng, mẹ là người có công lớn nhất trong việc duy trì bản sắc và giá trị cốt lõi riêng của con mẹ.
- Chồng tôi chưa bao giờ yêu cầu tôi cần thể hiện đúng hình mẫu của vợ hiền dâu thảo. Anh chấp nhận những khiếm khuyết và thiếu sót của con người tôi, như cách tôi không phán xét những khuyến điểm của anh ấy. Chúng tôi đều là con người không hoàn hảo, đang hoà hợp để làm tri kỷ của nhau. Miễn là chúng tôi luôn thấy có cảm xúc và an toàn khi cạnh nhau, những mẫu hình vợ – chồng “chuẩn” không quan trọng nữa.
- Những đồng nghiệp, bạn bè và mentor thấu hiểu sự nổi loạn, những điểm mạnh, những môi trường mà tôi sẽ phát huy tốt hết mình trong đó. Họ không khắt khe bắt tôi phải như thế này thế kia, họ cho phép tôi được tự do suy nghĩ, sống và làm việc một cách thoã mãn tôi nhất.
Rất nhiều lúc tôi vấp ngã, đôi lúc thất bại. Nhưng tôi không buồn bã hay chán nản, tôi luôn biết ơn và trân trọng những gì mình đã trải qua, xem như đó là động lực để bắt đầu một ngày mới ý nghĩa hơn.
Vạn vật trong tự nhiên là bất biến và con người ta cũng vậy. Chấp nhận những điều không hoàn hảo không có nghĩa là mặc kệ những điều yếu kém, mà là thừa nhận sự hiện diện của chúng. Thừa nhận để quan sát, thấu hiểu và hành động. “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng”.
Chấp nhận sự không hoàn hảo, chấp nhận mở lòng với những thay đổi, sống trọn vẹn tử tế với cuộc đời – là những bí mật để luôn hạnh phúc từ bên trong, dù bạn có là ai và như thế nào.
Chúng ta không cần quá giàu có để sống một cuộc đời hạnh phúc. Khi biết ơn những gì mình có, và chia sẻ với những người xung quanh, là bản thân đã có đủ mọi thứ cho cuộc sống rồi.
Đi thật chậm, khám phá thật xa, nhận thức thật sâu, trân trọng từng phút giây được sống.
Sài Gòn, 15/7/2020